214
động đó chƣa đƣợc tính là xuất phát từ lòng tốt. Nhƣng nó cần quái gì!
Miễn nó và bạn nó cùng ăn kẹo, cùng cƣời vui.
Tôi xoay những ô vuông. Đi dọc Trƣờng Sơn gặp nhiều ngƣời bị tâm
thần, hậu quả của những cơn sốt rét ác tính. Một anh tâm thần thấy ai cũng
ôm chầm vui vẻ, tay bắt mặt mừng:
“Chào đồng hƣơng! có súng nục (súng lục) đƣa mình chữa cò lặng (cò
nặng) thành cò nhẹ. Xong ngay!”.
Dễ nhận ở anh chàng điên vui tính này cái nhiệt tình muốn giúp đỡ
ngƣời khác.
Những ngƣời tốt, dù lúc bị điên, hoàn toàn không làm chủ đƣợc mình,
vẫn còn những biểu hiện của lòng tốt. Nó là cái gì sâu xa, dai dẳng hơn ta
tƣởng.
Tôi xoay những ô vuông. Trong quán phở:
-
Ông chủ, cho hai bát tái đặc biệt!
-
Dạ, có ngay! Hai bát tái đặc biệt, bàn số ba!
-
Mimi, ăn đi con, sao, thịt dai à? Ông chủ?
-
Dạ
-
Thịt bò già dai ngoách, đổ đi, cho hai bát gà!
-
Dạ
-
Chó tôi khảnh lắm
-
Dạ
-
Mimi của tôi sành lắm
-
Dạ
-
Phần nó mỗi ngày trăm bạc đấy
-
Dạ