truong ca tuyen tap - page 205

204
chiếc cầu. Và nhƣ một chuyện kỳ lạ, nƣớc bắt đầu dâng lên ngập chân cầu,
dòng sông chuyển mình dƣới mặt trời, những rặng cây hai bên bờ xanh
mƣớt lại, thiên nhiên trong một thoáng rùng mình vui sƣớng nhìn chiếc
cầu vừa hiện lên, bất ngờ nhƣ bảy sắc cầu vồng.
Mấy đứa trẻ con ngồi ngay trên xác xe tăng bứt cỏ gà chơi trò “chọi
gà” quen thuộc của chúng. Những ngƣời yêu nhau nằm trên cỏ, mãi sau
này, giây phút thơm mùi cỏ ấy sẽ đi vào đời họ nhƣ một trong những kỷ
niệm đẹp nhất. Và thằng em tôi năm hai mƣơi tuổi, em nằm giữa trảng cỏ,
miệng ngậm cọng cỏ may, đối diện với buổi chiều ở một dòng sông lạ. Cả
buổi chiều và em đều im lặng. Bây giờ, em ở đâu? Tôi biết, chiến tranh
chẳng phải trò chơi, mùa xuân ấy đang chuẩn bị những trận tấn công quyết
định. Em mới hai mƣơi tuổi, trong mắt em, cọng cỏ tầm thƣờng bỗng lấp
lánh.
Tôi đã vào Sài Gòn tháng Năm 1975, thành phố đang sống lại sau khi
chạm tới bờ vực kinh hoàng và hỗn loạn. Giữa những con ngƣời vừa trải
qua tất cả sự nặng nề của chiến tranh, ngờ vực, mƣu toan, tôi đọc thấy vẻ
hồn nhiên của cỏ.
Sau lớp son phấn nhiều khi quá đáng, gƣơng mặt các cô gái bỗng
hồng lên màu hồng thật của máu, dƣờng nhƣ các cô mới tìm đƣợc cái bí ẩn
nhất của mình: nó sâu xa mà giản dị nhƣ bản chất các cô.
1...,195,196,197,198,199,200,201,202,203,204 206,207,208,209,210,211,212,213,214,215,...239
Powered by FlippingBook