197
Bọt nƣớc trắng ngời dƣới mỗi nhát chèo, và tiếng hò cứ khoan thai.
“
Bao giờ hết cỏ nước Nam thì người Nam mới hết đánh Tây!
”
Hiện lên những đồng cỏ Tháp Mƣời ngút mắt, cỏ năn cỏ bắc cỏ voi cỏ
bàng cỏ gấu cỏ mật cỏ gừng cỏ tây lông cỏ ống... và súng và sen và điên
điển và đế... Những vệt rắn bò trơn nhớt hoang dại, những cánh chim diều
thả lửng lơ, những con trốt di chuyển cuồn cuộn, những đám cháy đồng
ngọn lửa vàng nhạt trong khói sẫm...
Bao giờ hết cỏ nƣớc Nam...
Ngƣời ta thấy một con chuột bò rất nhanh qua những cọng đế khẳng
khiu. Xa xa, trên đồng, vọng tiếng cúm núm kêu buồn bã. Đất chờ mƣa,
những con cá dƣới mƣơng rạch cũng khao khát chờ mƣa, nƣớc phèn đỏ
váng, cạn dần, lòng kinh phơi bày những hang hốc, những mà lƣơn, ổ cá...