truong ca tuyen tap - page 212

211
Tôi xoay những ô vuông. Đêm bình yên. Có thật anh yêu em là hạnh
phúc. Có thật nếu thiếu anh em sẽ thiếu hạnh phúc ?
Buổi chiều anh đi bộ qua cầu Long Biên, lành lạnh, ráng đỏ dần dần
chìm xuống sông Hồng.
Và trƣớc anh, thành phố lên đèn!
Tự nhiên thấy ấm áp, anh mong và tin sẽ gặp em, nhƣ anh gặp thành
phố.
Tôi xoay những ô vuông. Hơn cả tắm trong lửa, trong nƣớc, là tắm
trong những ý nghĩ trung thực. Vào nhà hát, ra cuộc đời, chúng ta chỉ thích
đóng vai khán giả: bi kịch là của ngƣời khác, sự tẩy rửa xảy đến cho ngƣời
khác.
Béctôn Brếch nói: bi kịch đó là của anh , chính anh cần tẩy rửa.
Tôi xoay những ô vuông. Đứa con nhỏ của tôi bị lên sởi, cháu sốt cao,
không ăn uống gì đƣợc. Hộp sữa “Thống Nhất” giá một trăm đồng, tức là
nửa tháng lƣơng. Trách móc, than thở, hay chờ con cái sẽ cứu giúp chúng
ta? Tôi lặng lẽ ngồi vào bàn viết. Những dòng chữ giữa cơn sốt của con và
hộp sữa giá cao.
Trái đất theo tƣởng tƣợng của ông bà chúng tôi mang hình một khối
vuông. Tôi xoay những ô vuông. Trong chớp mắt hiển hiện cảnh bể dâu.
Chắc Nguyễn Du và Tú Xƣơng sẽ thú vị nếu đƣợc cầm trên tay trò chơi
rubíc.
1...,202,203,204,205,206,207,208,209,210,211 213,214,215,216,217,218,219,220,221,222,...239
Powered by FlippingBook