truong ca tuyen tap - page 216

215
Tôi xoay những ô vuông. Ngoài chợ.
Anh mua những thứ không ai bán: màu và mùi. Những con tôm mặc
áo sọc rằn, những mắt cá mộng du, những trái khổ qua tƣơi xanh, những
quả ớt nóng rực, mùi rau ngò thơm hắc, mùi mắm cơm thơm nồng, mùi
nƣớc biển, muối, gió, mồ hôi, mùi những đồng bạc rách, mặc cả, chửi
mắng, nói gay... ô kìa, con cua huỳnh đế chói gắt ngỡ mặt trời đã nhập vào
bộ áo giáp quí tộc của nó và nắng lên từ đó. Những quả chanh giấy làn da
xanh mọng yên tĩnh. Và hoa nhài, tinh khiết giữa vỏ chuối, vảy cá, rác bẩn,
hoa nhài thơm tự tin đến nỗi anh suýt kêu nhƣ một thằng ngố!
Tôi xoay những ô vuông. Càng từng trải, anh có thể khôn ngoan hơn,
nhƣng sẽ làm hả nhạt đi hƣơng vị chân chất của đời mình, nó là cách nói
lên sự thật nhƣ từ miệng một đứa trẻ nói. Cũng sẽ mất dần độ nhạy cảm
của đôi cánh chuồn chuồn trƣớc thời tiết thay đổi, những phản ứng khó
nhận biết nhất của lá non, những phản ứng không nhằm khẳng định mình,
mà khẳng định cái thế giới mình đang sống. Nhƣng anh làm sao khác
đƣợc, anh phải lớn lên nhƣ một cái cây lớn lên, nếu không, anh sẽ có số
phận của cây cảnh trang trí cho hòn non bộ.
Tôi xoay những ô vuông. Ngƣời sáng tạo trò chơi rubíc nói: “Khắp
nơi quanh ta đều là những kết cấu phức tạp...” Dù là để trở thành nhà vô
địch xếp màu rubíc trong 23 giây, chạy 100 mét hết 9 giây 93, thực hiện
bƣớc nhảy xa 8m90 vào thế kỷ hai mốt, hay chỉ dùng tay không chinh
phục ngọn núi đá dựng đứng 1000m cao... và làm một câu thơ hay một bài
thơ hay một tập thơ hay... chẳng có gì đơn giản.
1...,206,207,208,209,210,211,212,213,214,215 217,218,219,220,221,222,223,224,225,226,...239
Powered by FlippingBook