truong ca tuyen tap - page 225

224
- Còn anh?
- Tôi bán đồng hồ dởm. Đó cũng là một cách đánh quả thời gian. Còn
anh?
-
Tôi có mặt ở cơ quan đủ “tám giờ vàng ngọc” nhƣng không làm gì
cả. Đó cũng là một cách đánh quả thời gian.
Tôi xoay những ô vuông. Có lẽ, anh chỉ nên sống bằng thời gian chính
mình, con ngƣời anh là đồng hồ sinh học của anh. Nhƣ thế anh có thể làm
việc trong những hoàn cảnh hết sức khác nhau mà không sợ bị khớp hay bị
lạc lõng. Nghĩa là anh vừa có cái chăm chú của ngƣời thợ tiện đứng máy,
vừa có cặp mắt nhìn thẳng của ngƣời lái xe buýt trong thành phố, vừa có
sự chậm rãi của ngƣời làm vƣờn tỉa cây nhổ cỏ, vừa có vẻ ngạc nhiên và lơ
đãng của trẻ con trên đƣờng. Bằng đồng hồ ấy anh đo đƣợc những tốc độ
chóng mặt nhất và những ngƣng lặng sâu thẳm nhất...
Qui Nhơn, mùa thu 1984
1...,215,216,217,218,219,220,221,222,223,224 226,227,228,229,230,231,232,233,234,235,...239
Powered by FlippingBook