truong ca tuyen tap - page 221

220
Tôi xoay những ô vuông. Con ngƣời còn là ngƣời không, khi không
biết ân hận ? Có những kẻ sống và bình thản quên ngay mỗi hành động của
mình nhƣ ngƣời ta xóa sạch một băng từ. Chủ nghĩa phát xít khởi từ đó!
Tôi có thể nói ngay rằng: những kẻ nào toan tính lợi dụng thơ, rốt
cuộc đều bị thơ lợi dụng, và không hiếm kẻ đã bị thơ làm điên đảo khi nó
hứa hẹn những thiên đàng bất tử, những trái quả ngon ngọt của vinh
quang. I.Erenbua có xây dựng một nhân vật rất hay, một anh chàng chuyên
viết những bài thơ lãng mạn uốn éo đã kết thúc đời mình bằng cách làm
mật thám cho tụi Gestapo. Bởi vì hắn làm thơ nhằm mục đích nổi tiếng và
tán gái.
Tôi xoay những ô vuông. Ngay lúc thơ là quả cam quả chuối hiền
lành nhất, nó vẫn nhằm cảnh cáo một cái gì, khu biệt một cái gì, so sánh
với một cái gì. Chẳng bao giờ nó vô tƣ theo nghĩa tuyệt đối. Đó là chất
thép bí mật của nó.
Tôi xoay những ô vuông. Làm sao tôi vẫn cách những búp xà lách
xanh rực kia một bức tƣờng ánh sáng, cái khoảng cách vô hình nhƣng ta
cảm thấy rất rõ. Nói cho cùng, cái đẹp nào cũng buộc ta phải giữ một
khoảng cách với nó. Không phải giữ cho cái đẹp mà giữ cho chính ta.
Giữ cho chính ta nhƣ một báo động: coi chừng tới lúc nào anh sẽ
không nhìn ra cái đẹp nữa đâu! Nghĩa là trƣớc mắt anh, búp xà lách kia đã
tắt ánh sáng bí ẩn của nó.
Anh sẽ kêu lên: lại chuyện giật gân về trƣờng sinh học, mốt mới mà!
1...,211,212,213,214,215,216,217,218,219,220 222,223,224,225,226,227,228,229,230,231,...239
Powered by FlippingBook