truong ca tuyen tap - page 224

223
Tôi xoay những ô vuông. “Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ” – hình nhƣ đó
là câu thơ hay nhất của Nguyễn Mỹ. Những câu thơ hay thƣờng chỉ định
cái vô định và làm vô định cái đƣợc chỉ định. Câu thơ hay không phải mục
đích bài thơ, nhƣ một năm sống không phải mục đích cả đời ngƣời. Nhƣng
anh thử không sống một năm xem? Năm trôi qua, ta chợt thấy năm ấy của
mình đẹp. Những câu thơ hay cũng đƣợc cảm nhận nhƣ thế. Cảm giác về
cái đẹp thƣờng gắn liền với cảm giác nuối tiếc, nó hƣớng ta nhìn lại cái đã
qua bằng cái nhìn sâu xa hơn.
Tôi xoay những ô vuông. Nhìn cái đẹp hiện diện, thơ linh cảm cái đẹp
sẽ hiện diện. Thơ nói những điều kỳ lạ nhƣng không vu vơ, nó là mũi
khoan dò tìm những nguồn mạch bí mật, những thông báo của nó sẽ đƣợc
chứng thực bởi các quá trình khai thác tiếp sau. Ngƣời ta đã nhìn trái đất từ
nhiều hƣớng, và trái đất chƣa bao giờ đƣợc khám phá hết. Ngƣời ta đã
thăm dò con ngƣời bằng vô số cách, mà con ngƣời vẫn là một bí mật. Làm
sao anh dám nói rằng thơ đang chết?
Tôi xoay những ô vuông. Phải nói, chƣa bao giờ thơ đƣợc trang bị
những vũ khí cực mạnh và hữu hiệu nhƣ bây giờ. Tất cả các khoa học hiện
đại đều đứng bên cạnh thơ, trở thành chiến hữu của thơ trong sứ mệnh thể
hiện con ngƣời trƣớc vũ trụ và thể hiện vũ trụ trƣớc con ngƣời.
Tôi xoay những ô vuông. Lại một đoạn đối thoại:
- Anh chuyên đánh quả, nhƣng đã bao giờ anh đánh quả thời gian?
- Chuyện đàn bà! Anh có để ý khi phụ nữ trang điểm cho trẻ lại cho
đẹp hơn là họ đã đánh quả cả thời gian lẫn mắt ta đấy. Một mũi tên chết
hai con chim!
1...,214,215,216,217,218,219,220,221,222,223 225,226,227,228,229,230,231,232,233,234,...239
Powered by FlippingBook