truong ca tuyen tap - page 121

120
đã bao lần xuống biển lên trời rồi trở lại
đã cháy khô tới giọt cuối cùng
mà trong nhƣ thể trong nguồn
tràn trề nhƣ thể chƣa từng cạn vơi
dò tận đáy cũng xong thôi
nhƣng vô ích. Sông có đời nào yên
ngàn con sóng chết cuối đêm
sinh ngàn con sóng trƣớc thềm rạng đông
đẩy thuyền lật thuyền dễ không
mát mềm mài đá đá mòn thấu xƣơng
nắng trời ánh lân tinh bùn đất cặn bã
niềm vui cuồng nhiệt nỗi buồn quay quắt
những xác lá những hạt mầm gió vãi
nƣớc hòa tan tất cả
chắt lọc trong veo tự dấu mình
và im lặng mênh mang chính là tiếng nói
và cội nguồn tiếng nói là ngọn lửa
nƣớc rực cháy
Đà Nẵng mùa hạ 1978
Quy Nhơn mùa thu 1980
1...,111,112,113,114,115,116,117,118,119,120 122,123,124,125,126,127,128,129,130,131,...239
Powered by FlippingBook