truong ca tuyen tap - page 119

118
với ai từng trải cảm giác này
giây phút hiếm hoi
xuyên suốt qua đời sống
thấy nƣớc hòa lửa và mỗi chiếc lá đỏ tựa thép nung
những chồi non cởi trần giá rét
anh đừng trách mùa đông khắc nghiệt
khi cúc vàng lặng lẽ
đừng nghĩ nƣớc chảy xuôi là buông trôi tất cả
mỗi dòng sông đều vật vã đến bạc đầu
buổi chiều chèo xuồng ráng đỏ nƣớc rong tiếng tù và
tia nắng quái xiên chếch hàng cọc gỗ
một con cá lớn chợt phóng mình vang
lấp lánh khoảng không
phải chiếc xuồng câu này của Nguyễn Trung Trực
ngƣời anh hùng vốn quen nghề chài lƣới
bạn bầu giọng hát Trƣơng Chi
lúc lên đoạn đầu đài chỉ quặn thƣơng mẹ già và Tổ quốc
hai Bà Mẹ mà nhọc nhằn khổ đau tạc cùng khuôn mặt
ta thuộc từng nếp nhăn đuôi mắt
dáng lƣng còng suốt mấy nghìn năm
gom lá tre lá dừa hui hút
nhóm ngọn lửa đêm đêm
cho thủy thủ thấy quê nhà những con tàu không lạc hƣớng
mặt trời nở rộ trên bàn tay mở ra năm tia sáng
cỏ sống lại trong mắt ta
làm gai mắt bao kẻ ác
cỏ lời thề nguyền mặt đất
bị bỏ rơi bị dẫm nát
1...,109,110,111,112,113,114,115,116,117,118 120,121,122,123,124,125,126,127,128,129,...239
Powered by FlippingBook