114
ta chƣa hứa hẹn với các anh
rằng sẽ thế này thế khác
chỉ biết chúng ta không thể sống nô lệ
dù nô lệ còm cõi
hay nô lệ béo tròn
tận nơi sâu thẳm mỗi con ngƣời
còn ấp ủ dấu che nhiều khoảng rộng
chúng ta ƣớc ao một cuộc đời thƣờng
tay làm hàm nhai
bát cơm dẻo đổi bằng mồ hôi mặn chát
nhƣ loài cây hút phèn cho đất ngọt
chúng ta kiên nhẫn vô cùng
thôi, triều đình đừng lén lút thƣởng ban
không ai tặng huân chƣơng cho cây bình bát
nƣớc có giặc thì ta đánh giặc
cần chi phải lắm lời
ngay giờ đây ta đã thấy rồi
phần thƣởng độc nhất tên phản bội Tấn dành cho ta
viên đạn bắn sau lƣng
những tiếng reo đầy khiếp hãi
chúng phơi xác ta ngoài chợ
nổ sâm-banh ăn mừng
rằng từ nay chẳng còn ngƣời nào dám sống tự do
ta thấy bầu trời vần vũ mây chì tấm khăn liệm vĩ đại