truong ca tuyen tap - page 112

111
chuông mặt trời rung đáy vực
nhƣ gai nhọn
thân thể vùng tỉnh thức
những đợt sóng đột ngột trào lên
qua nhiều đêm mất ngủ
đôi lúc ta biết mình do dự
khi phải đi giữa những giới hạn mỏng manh
của cái sống và cái sống
của cái chết và cái chết
những luồng sáng khắc nghiệt
rọi thẳng mặt mỗi ngƣời
có lẽ cụ Đồ Chiểu nói đúng
nếu ta về An Hà nhận chức lãnh binh
lay lất sống theo thời...
nếu ta về kinh làm quan cấm vệ
khề khà ôm lồng ấp mùa đông
nếu ta mọp đầu cƣời nhƣ ngựa hí
chắc không bao giờ chịu cảnh muỗi mòng
ta là anh hùng chốn rừng rú
tƣớng quân giữa trời
là chiến hữu những ngƣời chân đất
thân ta trải trên đọt dừa dựng ngƣợc
mái đầu căm giận
đám lá cháy bên sông
ngọn gió bị thƣơng hú hét trong rừng
mảnh trăng ớn lạnh vỡ tan
từ trăm ngàn tiếng động
máu sình lầy nỗi tủi nhục
những cái miệng bị khóa chặt
những cặp mắt xói bầu trời
ta chắt ra từng lời đá nhọn sắt nung hơi thở
bài hịch của hàng cây so đũa
chịu mọc trên đất phèn
của bầy chim buổi chiều nhớ hƣớng bay về tổ
1...,102,103,104,105,106,107,108,109,110,111 113,114,115,116,117,118,119,120,121,122,...239
Powered by FlippingBook