115
mƣa trắng mặt sông nƣớc mắt những ngƣời không cam chịu
một rừng búp dừa chong chong giáo nhọn
ta thấy xuồng độc mộc phóng ngang dòng Soài Rạp nhƣ tia chớp
đen
ai chờ ta bên kia bờ sinh tử
và những ai lầm lũi ngóng theo bên này
với niềm hy vọng bị bán mua đổi chác
âm thanh run run trong cổ họng cây dừa
chiến hữu thân yêu
ta nghe tiếng kêu xuyên qua màn âm u lừa dối
dù chết các anh vẫn mong ta ở lại
không phải để hiển thánh
nhận một ít hƣơng hoa oản lộc nhị kỳ
các anh đau đớn trên đầu
ta cũng đau ở đó
các anh đau trong ngực sau lƣng
nhiều đêm khắc khoải
dƣới đất sâu ta cũng chẳng nằm yên đƣợc nữa
đâu phải chúng ta liều thân kiếm tìm bất tử hay vinh quang
mùa thu chiếc lá lặng lẽ cháy lên lúc sắp lìa cành
... hãy về đồng bằng nơi chúng ta có tre gỗ làm nhà
có xóm làng nƣơng dựa có tình ngƣời ngọn rau tấc đất...
ta có thằng con trai nó sẽ đi với các anh đi tiếp con đƣờng khắc
nghiệt
có thể nó chết mắt chƣa nhìn thấy ngày chúng ta thu về
những đất đai đã mất
ngày mỗi ngƣời dám sống thực là mình