truong ca tuyen tap - page 125

124
khoảnh khắc ta hụt hẫng
mây dƣới chân tan loãng rã rời
hố thẳm
bao năm ròng chới với
lòng mê man vin một chút danh hờ
trên đất nƣớc trận bão đen tàn hại
bầy châu chấu từ đâu về che kín mặt trời
lúa te tƣớp mặt ngƣời xanh xám
dài làm sao những buổi chiều trống rỗng
bụng quắt queo kiến bò
cái đói thật tình xuống hai hàng nƣớc mắt
nào phải chuyện văn thơ
nào phải lối đãi bôi thù tạc
trăng trong chén anh
là giọt rƣợu cặn cuối cùng
của sông Trà một đêm khói sóng
nhìn mắt bạn thấy bóng mình lẳng lặng
mối hận bỗng trào lên cuộn xoáy con thuyền
dù đi hay ở
chẳng bao giờ ta quên
bàn tay bạn giơ ngang nhƣ níu kéo
nhƣ buông bắt cái gì tận xa vời
ta chỉ là gã nhà thơ cùng đƣờng quay trở lại
lòng ƣớc ao thoáng hạnh phúc mơ hồ
tóc xõa đầu ngọn gió
rối bời bao tâm sự
ta già rồi chăng
trƣớc mặt bức tƣờng cao thêm mãi
gánh nặng lƣng còng trèo non lội suối
xòe bàn tay còn lại đất bùn
1...,115,116,117,118,119,120,121,122,123,124 126,127,128,129,130,131,132,133,134,135,...239
Powered by FlippingBook