truong ca tuyen tap - page 133

132
chờ đợi những bƣớc chân
của màu nâu trầm ấm
gió nhƣ điên qua mái nhà cũ nát
ta cứ ngồi và trôi trong đêm lễnh loãng
này, bác gió
sao không tung hê bọn ăn trên ngồi trốc
lại đi giật tấm tranh anh em nghèo
này, bác gió
hãy thổi xuyên thân hình ta nhƣ ống sáo
khúc nhạc dành cho những chồi non
tính ta ƣa chọc cƣời
với bạn bè hay vui chén rƣợu
những giấc mơ nào xa lắc
thỉnh thoảng cập về bến cũ ghé thăm
ánh sáng với mù sƣơng
ùa vào cùng một lúc
con đƣờng lầm lội
gió hong khô lớp bùn váng bên ngoài
lẽ “hành tàng” nhiều khi nói mãi
sợ con chào mào trên cây khế rình nghe
ta đứng đây
nƣơng tựa vào chính mình vào mặt đất
nơi đặt bàn chân
những chiếc lá run run bỗng xích lại gần
với cái nhìn dịu dàng
ta sẽ thở
bằng lồng ngực chật căng sau manh áo vá
1...,123,124,125,126,127,128,129,130,131,132 134,135,136,137,138,139,140,141,142,143,...239
Powered by FlippingBook