truong ca tuyen tap - page 129

128
bị bóng đêm lƣờng gạt
vẫn trần trụi lớn lên
trên cánh đồng ngập ngụa
trên màu lam lũ những ao bèo
ta biết mình sẽ trở lại
với bạn nghèo ăn bữa cơm rau dƣa
uống chén rƣợu thơm nồng không pha phách
cất bằng thứ men truyền giữ đã bao đời
ta sẽ trở lại
dù phải húc đầu vào đá
để mở cửa
sau mùa đông là mùa xuân
sau cái chết một bắt đầu khác nữa
rêu nhuộm thời gian quanh gốc gạo
đàn quạ kêu trên đỉnh tháng tƣ
chuông chiều buông dòng sông chảy chậm
sao vụt xanh dải ráng chƣa mờ
có tiếng gì chừng quen thuộc
đến từ sắc trời phút giây thay đổi
chừng gọi ta từ yên tĩnh không cùng
hỡi ngƣời bạn đƣờng mệt mỏi
đâu là nơi dừng tạm bàn chân
đâu con sóng dịu dàng
đƣa đẩy vành trăng
đâu lời ru lúc quên lúc nhớ
nhƣ mây mù mây tan
gió
cát
quay cuồng
1...,119,120,121,122,123,124,125,126,127,128 130,131,132,133,134,135,136,137,138,139,...239
Powered by FlippingBook