truong ca tuyen tap - page 136

135
cánh đu tiên mùa xuân
ta đã bay quá lằn mức đời mình
trên cả dao động và yên tĩnh
bỗng tiếng gà nhƣ sóng
vỗ tràn qua không gian
khi ngƣời ta thức đến canh tƣ
con mắt nhìn bóng đêm sẽ khác
bạn ơi, vì sao quyến luyến
trăng gác non đoài trăng chẳng nỡ quay lƣng
đời mấy lần gặp gỡ
muốn vƣơn tay kéo núi về gần
ban mai rồi sẽ tới
nhƣ dòng sông lao xuống từ trời
ta vục đầu vào khoảng xanh ngợp ấy
tóc ƣớt đầm ánh sáng
cơn sấm rền chớp xé tầng mây
lúa phất cờ đứng dậy
những hàng cây bùng cháy
ta chờ đợi
băng ngang trời đàn ngựa trắng
rền vang móng gõ
xanh đỏ tím vàng
lúc hiện lúc tan
tiếng trong tiếng đục
những ngƣời chân đất
những ngƣời thở dài
những ngƣời cúi mặt
chƣa biết về đâu
1...,126,127,128,129,130,131,132,133,134,135 137,138,139,140,141,142,143,144,145,146,...239
Powered by FlippingBook