144
đã bao lần các anh nhắc tới mùa xuân
nhƣ nhắc tên một khoảng trời
tên ngƣời yêu
không phải một góc nhỏ cho ta về nƣơng náu
mùa xuân
ơi con gió nồm bất chợt
ngỡ có mùi biển giã mùi gỗ mặn những con thuyền
võng đong đƣa... cái ngủ vừa thiu thỉu
“
chiều chiều ra đứng ngõ sau
ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều
”
chắc giờ này nhớ con mẹ lại hát
chim bay về núi...
chúng con là đàn chim bị trói cánh
nhƣng chúng con quyết tháo cũi sổ lồng
đêm tối dù mênh mông
bình minh sẽ tới trên đôi cánh lửa
lửa nuôi trong xà lim ngoài sở gỗ sở đá
dọc những nẻo rừng đầy chƣớng khí
con đƣờng nhà tù đến chiến khu
đến cách mạng
bài học khổ đau của hạt giống
mỗi liên hệ nhân quả giữa cái tát hạ nhục
và sự bùng nổ
chúng ta học
bằng chính máu xƣơng mình
vài ngòi bút lá tre
cất giấu qua mấy tầng khám xét
những mẩu giấy vấn thuốc
các anh viết nên những chuyển hóa bí mật
của lửa và màu xanh
trƣớc cặp mắt láo liên lũ cai tù