truong ca tuyen tap - page 153

152
khi nắng xói lúc thình lình mƣa tuôn
thấm sao tiếng vạc kêu buồn
tìm ta chỉ ánh trăng luồn mái tranh
trải nhiều khoảnh khắc mong manh
một hơi thở cũng dễ thành buông xuôi
bao nỗi sợ bủa quanh đời
nên tia lửa mới rạng ngời trong ta
từ lòng Hố tối vỡ ra...
khuya ấy mùi hoa cau ngan ngát
thung lũng xa đong đầy sƣơng xanh
lấp lánh bàn tay trƣớc bếp lửa
những chấm hồng chấp chới bay lên
đêm mờ, lạ thay, con mắt sáng
ngƣời ở non cao kẻ lƣu đày
mới gặp kể chƣa tàn cuộc rƣợu
mà nhƣ thân thiết đã lâu ngày
chƣa dò tới khoảng sâu đời bạn
mỗi đời riêng suối chảy lẻ dòng
nếu không tụ lại thành sông lớn
thì bao giờ thấy biển mênh mông
ánh mắt bỗng nhọn hơn
tiếng mang tác
dãy Cao Muôn sầm mặt
trăng khuất
đêm bồn chồn
cứ mãi dời làng tận núi cao
nhƣng làm sao thoát phận ngƣời nô lệ
rất dễ bẻ từng mũi tên
1...,143,144,145,146,147,148,149,150,151,152 154,155,156,157,158,159,160,161,162,163,...239
Powered by FlippingBook