155
ta đã ƣớc ao làm con nai hoang dại
bây giờ ta mới hiểu
làm con ngƣời tự do khó và đẹp hơn nhiều
trên đất nƣớc ông bà kính yêu
nơi máu mồ hôi chồng chất
chúng ta thề đánh trận này rửa mặt
cho bao ngƣời oan khuất lầm than
chúng muốn vùi xuống đất đen
gƣơng mặt vầng trăng
lấy nỗi khốn cùng nghiền ta dập nát
hòng xóa đi nụ cƣời tinh chất
của hoa rừng
với những gì rút nhựa sống từ mùa xuân
chúng toan bắt chồi xanh câm họng
dân làng ơi, nhóm lửa !
đây ngƣời anh em dƣới xuôi lên
cùng ta đánh giặc
bàn tay này giống bàn tay ta
nhiều năm trong xiềng xích
ngực này với ngực ta-là một
dân làng ơi
nhóm lửa
trời đứng về phía ta
khi nỗi sợ suốt nghìn năm đè nặng
đã lùi xa
trên khuôn mặt cày sâu những nếp nhăn nghèo đói
ta gặp lại niềm vui trong trẻo của nƣớc mƣa
cả tiếng hò reo