157
cắt lìa từng khối mây
chợt hiện đám lá rù rì
ém chiếc xuồng con
những hơi thở tìm nhau trong bóng tối
đã nhiều năm
ta dấu mình sau mỗi tờ giấy hẩm
in khắc vụng về trên rau câu thạch xoa
đã nhiều năm
ta dấu nƣớc mắt sau đôi mắt
cửa nhà tan nát cả
đâu tiếng chuông chùa buông hẫng vào đêm
với những ngƣời nhóm lửa
những ngƣời lay tỉnh
kêu gọi
thì làm sao
dấu trái tim mình ?
đám lá rù rì lặng phắc
không ai ho
không ai đốt thuốc
gió xóa ngay mỗi tiếng thì thào
đêm pha loãng đƣờng viền nét mặt
những dáng hình hao hao nhƣ nhau
thói quen của ngƣời tù
dè sẻn từng lời từng động tác
cô đọng thời gian trong cái nhìn
bàn tay khẽ khàng nắm lại
phía đồi cao đồn Ba Tơ mê mệt
sau tiếng mõ cầm canh
bỗng loài chim gì kêu kinh động