truong ca tuyen tap - page 150

149
nhƣ đồng tiền cắn đôi lƣỡi dao bẻ nửa
khi ta siết bàn tay những đƣờng gân tự do căng lên quá rõ
đây rồi, anh em ta!
gió hãy quay điệu múa mừng khách quý
những ché rƣợu cần nghiêng ngả
những
cành lá kiêng
hãy dạt về rừng
cửa nhà và lòng ta đêm nay
mở hết cỡ
đón ngƣời anh em !
vì sao đời ta nhƣ chiếc cung bỏ xó
cho nhện giăng
kẻ nào lái mũi tên của ta tẩm đầy căm giận
vào ngực ngƣời Chăm ngƣời Kor những bè bạn láng giềng
cây sơn đào trên đỉnh Cao Muôn
oằn mình trong gió lớn
nghe mang “tác” biết mùa xuân gần lắm
cỏ tranh đâm chồi nhọn sắc dƣới bàn chân
ta đã phục mang cung
sau chòm râu những hàng đại thụ
ta giăng bẫy đập
khiến con heo độc hung dữ nhất phải sảng hồn
ta có thể dấu thóc lúa trong rừng hàng mấy năm
nuôi cả trăm ngƣời
mài lƣỡi mác ánh màu trăng bạc
sợi tóc thổi nhẹ qua là đứt
ta có thể ghìm chú ngựa bất kham nhƣ cơn lốc
bằng dây cƣơng tiếng gọi vô hình
đêm thả rơi nhịp tắc kè
đêm xoáy tròn mắt ta khô khốc
uống nữa đi, ngƣời anh em
1...,140,141,142,143,144,145,146,147,148,149 151,152,153,154,155,156,157,158,159,160,...239
Powered by FlippingBook