truong ca tuyen tap - page 152

151
cũng đừng trách mật ong
đến con suối nhỏ nhất rừng còn kiếm đƣợc lối về sông Liêng
không lẽ đời ta khô lại nửa chừng
bao năm bị xiềng trong ngục tối
vẫn thèm khát một dòng sông cuồn cuộn mặt trời
là giấc mơ những bạn tù nằm lại
dọc con đƣờng lầm lụi suốt cao nguyên
trên mộ hoang mùa này cỏ thắp hƣơng xanh
hoa hƣớng dƣơng nghiêng sắc vàng tƣởng niệm
mây trắng gắt cả nền trời bất động
vài cây kơ-nia mỏi mệt đứng im lìm
hai ngƣời bạn bỗng trầm ngâm nhƣ đá
hai cần rƣợu vít cong
những câu hỏi qua đi rồi trở lại
nhƣ mây trong đầu
con trốt xoáy trong ngày nắng
dựng cột gió ám ảnh
dòng sông tiếng ca đứt quãng
bồng bềnh câu chuyện về khuya
từ lòng Hố tối vỡ ra
một tia lửa – từ đá và bàn tay
đã dò dẫm giữa ban ngày
đã từng chịu cảnh nhìn cây quên rừng
đã đi cho thấu đƣờng cùng
bàn tay năm ngón lạnh trong sƣơng mù
vƣợt trăm ngọn thác gầm gừ
thuyền độc mộc tƣởng nát nhừ lắm phen
dốc ngƣợc bám đá trèo lên
cánh loài chim lạ quạt trên lƣng mình
bốn bề mây phủ u minh
1...,142,143,144,145,146,147,148,149,150,151 153,154,155,156,157,158,159,160,161,162,...239
Powered by FlippingBook