150
những tiếng cồng lặn vào ngực
nhƣ mặt trời xuống núi
ngực ta muốn vỡ
nghe âm u lời trối ông bà
“đừng quên nƣớc Sung
máu Pháp đỏ loang
đừng quên nƣớc Lá
giặc chết hàng đàn
máu tanh trừ vắt
tới giờ chƣa tan...”
dân làng ta bao phen rút vào rừng sâu hút
sống làm con nai tự do
chết gởi xƣơng cho đá
gởi thịt cho chim
gởi cặp mắt mở to lên đỉnh núi
đêm đêm khắc khoải tìm đƣờng
những ngƣời Kinh buôn cau đổi muối
cái miệng khôn ngoan
nói có mật ong dính đầu lƣỡi
uống nữa đi, ngƣời anh em
sức ta đâm chết heo rừng
nhƣng chƣa đâm chết thằng Tây
chƣa khôn đâu!
mình chẳng có gì buôn bán
đêm nay mình đến bạn
nhƣ con mắt tìm nhau
nhƣ chiếc lá áp vào chiếc lá
nhƣ nỗi đau dằng dịt nỗi đau
nếu miệng ta thốt lời chua chát
đừng trách quả sung xanh