158
ai về chăng
nghe hú vang miệt đèo Đá Chát
sao ta thèm sải bƣớc xuống đồng bằng
bằng đôi chân sƣng phù ngã nƣớc
nôn nao quá trong ngƣời
hay sắp đến
mùa xuân
hoa kơ-lê đỏ bên bờ suối
hoa cúc vàng thƣơng nhớ
tƣởng anh về bầy em ùa ra ngõ
thỉnh thoảng mẹ ngóng nhìn mà bạc tóc
phải có súng
cho những ngƣời khởi nghĩa
phải có khoảng đất đặt chân đầu tiên
cho ngọn cờ
phải chuẩn bị thứ củi gì cho đám cháy
quăng con rựa giữa trời xoay tít
hú chuyền tin qua từng đỉnh núi
dân làng góp lúa
dân làng góp khoai
ngƣời cầm quen tay cánh ná
ngƣời ngỡ ngàng học cách đâm lê
khẩu súng trƣờng cổ lổ
với họ, thật vô cùng mới lạ
vung nắm tay ngang mái tóc chào nhau
mắt sáng quá không đủ lời để nói
thác tung bọt vui đùa nhƣ trẻ dại
bạn hẹn mình ngày cùng về thăm biển