159
ăn chén canh cá chuồn nấu mít non
muối nhiều lắm đến gió còn vị mặn
trên cát trắng mình nằm sóng lăn tới gác chân
phóng lao thành gió
túc chiêng thành lửa
ai khởi nghĩa là bạn
ai đánh Tây là bạn
ai hát ka-lêu là bạn
mình ít ché cũ
mình nghèo nồi đồng
nhà mình chỉ có
một trời mƣa dông
một chiếc liềm trăng
mài mòn bóng tối
một chú thằn lằn
chiều chiều chắc lƣỡi
ông bà để lại
cái bếp này thôi
khi buồn lửa hát
lúc vui lửa cƣời
mình cho anh em
con mắt dò đƣờng
bàn chân rẽ lối
tay đào củ mài
môi thổi kèn lá
bắt chƣớc nai kêu
vƣợt chín dãy núi
băng mƣời cánh rừng
anh em cho mình
làm quân khởi nghĩa
làm dòng suối nhỏ
lách qua đá bàn
tràn lên cây mục