truong ca tuyen tap - page 139

138
con đƣờng cát lún
vài ánh lửa chập chờn
có lẽ xóm giềng đà trở dậy
thơm thơm mùi khói nùn rơm
hạt móc rơi trên tàu lá chuối
ta đi và tất cả dâng lên
gƣơng mặt tiều tụy của đứa con
mái nhà cũ phên tàn dậu đổ
ta đi và tất cả dâng lên
Quê hƣơng
nếu cần phải làm lại
nếu phải làm ngay không trễ nải
ta xin hiến nốt đời mình
chỉ để gióng lên hồi chuông
lớp ngƣời sau sẽ đến
những ngọn sóng trong đêm
khởi từ giờ tý
nơi bản lề cánh cửa mở vào ngày mới
ta xin đứng lại
chiến đấu nhƣ một ngƣời
chặn đƣờng nỗi sợ
và chết nhƣ một ngƣời
đã vƣợt lên nỗi sợ
ở những ranh giới mơ hồ
đây là điều sáng rõ
phải trả giá cho mỗi phẩm chất ngƣời
dù rất nhỏ
1...,129,130,131,132,133,134,135,136,137,138 140,141,142,143,144,145,146,147,148,149,...239
Powered by FlippingBook