truong ca tuyen tap - page 126

125
mong tài năng nở rộ dƣới vầng dƣơng
buồn cƣời thay
nghe trong miệng vị sƣơng mù nhạt thếch
con chim quyên lỡ vận
lang thang trên mặt đất
tiếng kêu sao nghẹn ngào
ta đã phí hoài quá nhiều sức lực
gót chân mòn những bƣớc không đâu
ở nơi đó dƣờng nhƣ tình yêu
lần thứ nhất hoa xoan rơi lấm tấm
mƣa giêng hai thấm áo ngƣời ơi
ở nơi đó ta nhỡ một nụ cƣời
ba mƣơi năm sau nhớ lại còn muốn khóc
nỗi nhớ của ngƣời đi trên cát
mỗi bƣớc mỗi lùi về tuổi thơ
những khao khát bỗng thành chõ vỡ
mắt đăm đăm cát trải mịt mờ
thì cứ đi cứ đi và đi mãi
nhƣ nƣớc kia chảy không bến không bờ
ta đã ném thơ mình vào thác xiết
một sợi chỉ mành mỏng mảnh treo chuông
một tiếng thét khi đầm lầy dâng ngập cổ
trƣớc mõm chó trƣớc vó ngựa
lần đầu thơ biết đến hiểm nguy
hãy đứng lên ngọn lửa
giữa màn đêm kinh sợ
hãy thắp sáng lời nguyền rủa
trƣớc Ngọ Môn
hãy uống cạn con đƣờng
đầy chông gai cạm bẫy
hãy xuyên thủng bức tƣờng
1...,116,117,118,119,120,121,122,123,124,125 127,128,129,130,131,132,133,134,135,136,...239
Powered by FlippingBook