truong ca tuyen tap - page 107

106
chỉ hát lên nỗi khổ riêng mình
bài hát anh có mùi thơm rau mồ-om đất
tiếng đàn rè rè
kiên nhẫn nhƣ cỏ mọc
hoang vu ngọn gió đồng bƣng
những đám lửa mùa khô lồng lộn
giáo mác dựng cùng sậy đƣng
có gƣơm khua sấm rền đám lá
buổi chiều âm trầm nhịp tù và đổi nƣớc
có ngƣời vợ thắp đèn đợi chồng
có ngƣời mẹ trẻ cho con bú
nôi đƣa ngờm ngợp triều lên
anh tin giọng hát mình
với lời ca bằng gỗ
cung bậc của gió
sức sáng dòng nƣớc
và nụ cƣời khiêm nhƣờng
nụ cƣời muốn dấu đi một đời lận đận
những thua thiệt những đổ vỡ
bão lụt mất mùa giặc giã triền miên
cho hiểu vì sao dân tộc tôi giữ lại nụ cƣời
sinh trên dải đất dài mảnh nhƣ lƣỡi cƣa
cƣa mãi vào biển cả
sinh trên cây đàn đá
rung bên miệng núi lửa
bị mƣa lạnh rứt đi từng mảnh đời
1...,97,98,99,100,101,102,103,104,105,106 108,109,110,111,112,113,114,115,116,117,...239
Powered by FlippingBook