99
cảm hết các mùa thay đổi trên da
qua dòng sông nghe giọng nói rừng già
trông sắc mây tính ngày mƣa nắng
tìm giống lúa mọc cao theo nƣớc nổi
chỉ ở đây kêu lúa bằng
nàng
nàng hƣơng nàng rừng...
dịu dàng nhƣ ta gọi ngƣời thƣơng
nhịp chày ba giã gạo sáng trăng
buông giọng hò cám bay phất phƣởng
ôi hàng cau xa lắm
răng hạt na thắt lƣng hoa lý
buổi hội làng chếnh choáng màu pháo đỏ
tiếng trống chuyển trong đƣờng gân mạch máu
còn đập dồn nơi cổ tay
ngƣời già nhớ vùng quê hao gầy
đất vặn xoắn giữa hai triền núi biển
bão phủ đầu ngƣời ở xa mới đến
mƣa sầm sập mƣa lê thê giận dỗi oán hờn
đá lở rền vang vùi giấc ngủ
những nóc nhà mất hút...
vùng quê điệu lý xanh trên dòng sông xanh
giọng nói nắng trƣa gay gắt
ngón chân mềm bấm nát đá
những củ khoai trong lốc bụi mịt mù
kỳ lạ đền đài cát chuyển hóa về đâu
thành quách trắng lòa ảo giác
duy máu xƣơng rất thật
bị xóa nhòa cùng những cơn mƣa
những giọt nƣớc mắt kia
bao giờ hóa thạch
những tầng khổ đau làm sao khai quật