truong ca tuyen tap - page 91

90
đạp trong ngực ông
nhói đau hơn lúc nghe đại đồn thất thủ
phiên chợ vừa tàn
thấy việc nghĩa không làm là đồ bỏ
” (1)
kìa đám quan đang khiếp hãi tháo thân
những xiêm áo mũ cánh chuồn tơi tả
bỗng xoáy vào nhà thơ nhƣ nƣớc xoáy
cả niềm tin vua sáng tôi hiền
cả hy vọng nƣớc nhà thời thịnh trị
cả giấc mơ huy hoàng cuối truyện Lục Vân Tiên
những bàn chân trẻ con nhẹ nhƣ chân chim
có để lại gì đâu trên mặt đất
Nếu Ngƣời còn cơn giận dữ thiêng liêng
ôi Tổ quốc
hãy nghe những tử tù đòi sấm sét
hãy nhìn những cọc nhọn sông Bạch Đằng
phóng lên trời nhƣ chớp rạch
tiếng trống tiếng trống tiếng trống
thở dồn dập đêm mƣa bão
rung lên uất ức
vì sao chúng ta chƣa đủ mạnh
vì sao chúng ta chƣa đủ mạnh để cầm ngay vũ khí
kẻ nào bỏ rơi Hoàng Diệu
kẻ nào mở thành Hà Nội
kẻ nào bán đứng nhân dân
gió bấc hun hút qua ngọn bàng queo quắt
có những ngƣời sáng mùa đông năm ấy quấn chặt áo tơi
1...,81,82,83,84,85,86,87,88,89,90 92,93,94,95,96,97,98,99,100,101,...239
Powered by FlippingBook