87
họ đã sống mỗi ngày vài bữa cơm không đủ no
thời trai trẻ bị bắt làm lính thú
đi trấn thủ những tiền đồn heo hút
ăn măng vầu măng mai đắng nhƣ đời họ
câu hát than thân chảy máu dọc bìa rừng
nhiều lúc muốn là cá vẫy vùng chân thác dữ
là cánh chim thách thức bầu trời
là con nai bình yên gặm cỏ trên đồi
họ đói tự do cùng đói cơm đói muối
đất nƣớc lam lũ
đi dần về phƣơng nam
bắt đầu từ những ngƣời lính thú
trong hồi trống ngũ liên hăm dọa
“
nước mắt như mưa chân bước xuống thuyền
”
ai biết những Đồng Nai Phƣớc Long Phiên Trấn
Cần Giuộc Cần Giờ mờ mịt hóa tên quen
bắt đầu từ dân lậu
tay nải đựng vài lon lúa lon ngô
cây rựa phát rừng ngọn mác kình thú dữ
đi về nam
nhƣ đánh bạc với số phận
tính sao hết những đứa con đẻ dọc đƣờng
đẻ trên đất hoang
giữa tiếng cọp gầm vƣợn hú
đẻ dƣới mặt trời hực lửa
lấn từng tấc đất sống còn
những đứa con vừa mƣời tám tuổi
đất nƣớc lại vào cuộc chiến tranh