77
bón cho vƣờn rau cải
bà cụ Đốc ngồi sàng nia gạo
cháu Oanh mƣời hai tuổi đến trƣờng
vết sẹo còn ở chân
những ngƣời du kích lại về đi cày
lại theo thuyền ra khơi đánh cá
ngang dọc suốt thềm biển cả
nhịp hố rị bừng sôi mẻ lƣới cuối ngày
ngƣời bạn tôi đã mất một cánh tay
vùi trong lòng địa đạo
mà địa đạo cũng không tìm thấy nữa
đã mƣời năm…
anh bây giờ thành một giáo viên
lên lớp cho các em về quả đất tròn
quả đất không phút giây ngừng nghỉ
về những ngôi sao mắt thƣờng khó thấy
và nƣớc biển vì đâu lại mặn
có những bờ bến nào trên thế giới
giống bãi cát làng mình chi chít dấu chân còng
có những cánh đồng nào trên thế giới
thảm lúa vàng trải bất tận cho trẻ con
nơi biển xanh là mặt gƣơng trong
bơi chầm chậm
những con tàu bầy thiên nga trắng
các em ơi khi tôi trở về
hãy cho tôi giữa các em