82
mái chèo nhúng vào lửa
bầu trời những đám mây sáng chói
tôi biết dù mình nói gì nghĩ gì
cuối cùng, vẫn trở lại
hỡi những ngƣời khai phá đầu tiên
những đứa con mặt trời nhiệt đới
thay ngôi sao lẻ loi các anh đốt lên nghìn ngọn lửa
nghìn cặp mắt chong chong
cho tôi thở sâu mùi nƣớc mặn
ngấn bùn hôi thân cây nƣớc ròng
đi từ ngọn suối nguồn sông
từ nỗi nhớ các anh tôi tìm về cửa biển
một trăm hai mƣơi năm trƣớc chúng ta mất Cần Giờ
nếu không có các anh
hẳn lũ cƣớp ngồi trên tàu sắt kia còn huênh hoang hơn nữa
còn cƣời to hơn nữa trong tiệc rƣợu sâm-banh
nếu không có các anh
rút lƣỡi dao phay trong bếp nhà mình
chặt ngọn tầm vông trong vƣờn nhà mình
lao thẳng vào chúng nó
nếu không có bao tấm lòng nhƣ thế?
chúng ta cách nhau một trăm hai mƣơi năm
ngày ấy các anh còn rất trẻ
chuyển dời náo động tựa phù sa
những đợt sóng đời các anh
xô ngƣợc về biển cả
những mái chòi khuất sau đƣng đế