truong ca tuyen tap - page 98

97
gõ mái chèo này, ca đôi câu
chừng nhẹ bớt đƣờng đời
bỏ buồn cho em bỏ buồn cho tôi
hỡi ngƣời qua truông về giồng dứa
nỗi nhớ rối bời dây choại
biết mọc lối nào níu đƣợc chân đi
uống ngụm nƣớc phèn chát ngắt chát ngơ
tìm ngƣời thƣơng lội sình ngang ngực
em là hoa sen mảnh mai đài các
hay bông súng khiêm nhƣờng?
tôi yêu quý hoa sen
nhƣng xin ở suốt đời cùng bông súng
lẳng lặng nở hoa giữa đồng sâu ruộng trũng
giữa những anh em côi cút của tôi
họ lấm láp sình lầy bƣớc vào thơ Đồ Chiểu
nồng mồ hôi mùi lƣng trần khét cháy
cất tiếng nói nặng nề nhƣ đá
chân đạp tay vung... chẳng giữ ý chút nào
căm bọn bất lƣơng bằng xúc đất đổ đi
ghét chuyện tầm phào hơn ghét cỏ
không áo mão cân đai phẩm hàm văn võ
họ để lại những vệt bùn làm vinh dự cho thơ
để dƣới trăng lƣỡi mác mài bén ngót
cọp ba chân thấy phải ghê mình
ngƣời già dƣợt cho lớp trai đƣờng quyền hiểm hóc
trao miếng võ gia truyền làm vũ khí dắt lƣng
1...,88,89,90,91,92,93,94,95,96,97 99,100,101,102,103,104,105,106,107,108,...239
Powered by FlippingBook