179
Tiểu đồng ngƣời bạn lớn của ta ngƣời dám đi đến cùng trên con
đƣờng vị nghĩa một ngƣời hầu không có bản chất tôi tớ. Buồn thay ta phải
gặp trong đời những vua quan nô lệ điều ấy thoạt tiên làm ta choáng váng
một cú hất ngƣợc toàn bộ đạo lý mà ta súc tích bao năm trên sách vở thánh
hiền. Bài học của đời sống nhiều khi chua xót nó sinh động vƣợt ra ngoài
những tín điều khô cứng nó gay gắt đến mức thâm tâm ta không muốn
chấp nhận. Con ngƣời vẫn thích đƣợc vỗ về an ủi
Khi ta đến với những đơn thuốc công phạt con bệnh phải chịu đắng
cay để đƣợc trả về sức mạnh phải hiểu giữa những giây phút mong manh
tử sinh ta đã cố gắng huy động bằng hết tinh lực cùng ý chí sống của con
ngƣời
Hãy đứng lên đón lấy bổn phận nhƣ Vân Tiên tự trang bị cho mình
ngựa ô và giáp sắt nhƣ Nguyệt Nga bộc lộ tình yêu và can đảm nhƣ Hớn
Minh lao thẳng vào quật ngã bất công nhƣ Tử Trực khảng khái giữ tâm
hồn kẻ sĩ
Xin chào ông Quán ngƣời đã hiện diện giữa trang thơ ta nhƣ vết chém
ngƣời đã đi qua một khoảng đời ta nhƣ ngọn gió hào sảng vô cùng
Ta đã mong đời ta là một tiếng nói giờ đây khi mù lòa ta lại quyết cho
đời mình phải là một hành động dù đó là hành động của tiếng nói
Lần thứ hai bóng tối sập xuống chính bóng tối này đã xóa trong ta mọi
ảo tƣởng và ta bắt đầu tìm đến những Vân Tiên có thật ngoài đời những
ngƣời không biết chữ chƣa một lần đi thi dĩ nhiên chẳng bao giờ họ nuôi