182
Số phận đã khiến tôi thành ngƣời hát rong của một vùng đất chịu
nhiều oan trái nhất vậy nên hát thế nào cứ một giọng rền rĩ khóc than hay
cần một giọng khác cứng cỏi hơn lay động tới những tầng sức mạnh còn
ẩn giấu của con ngƣời và họ đứng cả lên hân hoan vì nghĩa lớn
Nhiều lúc tôi phải ngạc nhiên cách chi mà những câu thơ mong manh
làm đƣợc điều kỳ lạ vậy. Với một nhà thơ mù nhƣ tôi ngƣời ta dễ thƣơng
cảm hơn là vì nể tin nghe
Một câu chuyện cổ kể rằng ngày xƣa gặp năm trời làm hạn hán những
ao đầm kinh rạch dần dần khô kiệt bầy cá con thiếu nƣớc nổi lờ đờ ngợp
thở những con cá lớn một số ráng bơi thoát ra ngoài sông cái một số đành
chịu chết còn lại một ít cá lớn thông minh và can đảm nhất bàn nhau nhất
định phải đi tìm nguồn nƣớc để cứu bầy cá con. Trong cuộc hành trình
gian khổ kiếm nguốn nƣớc sống có những cá lớn kiệt sức trên đƣờng đi.
Ác hại thay họ gặp phải những gã cá mƣơng đê tiện những tên cá lục chốt
ranh ma bọn này biết những cá lớn kia chẳng còn mấy sức lực bèn bám
vào rút rỉa thân hình họ và vểnh râu cƣời đắc chí vì đƣợc một bữa tiệc
ngon. Biết bao những anh hùng những tài năng lớn đã bị loài cá mƣơng ấy
rút rỉa thịt xƣơng đến mức phải chết thảm. Thuở thanh bình lũ chúng chui
rúc làm những trò bỉ ổi trong bóng tối và gặp thời loạn giữa những cơn
biến động lũ chúng ngoi cả lên hiện nguyên hình
Bắt chúng cúi đầu trƣớc ngòi bút dùng lƣỡi phãng thơ sắc ngọt phạt
chúng nhƣ phạt cỏ đó là công việc của mỗi nhà thơ chân chính