174
nơi quá khứ hằn lên
ngƣời ta lo khai sinh ngày mai đang tới
hơn cả giấy tờ chứng minh có chữ ký và dấu nổi
chính là gƣơng mặt mình
gƣơng mặt sáng trong
nhƣ tiếng chuông mùa thu
ta nhận ra giữa ồn ào náo động
của bản giao hƣởng cách mạng
trong bộ gõ
của bầu trời trở giông
tôi yêu
chất ngƣời đầu tiên
những giọt sƣơng lặn vào lá cỏ
qua nắng gắt qua bão tố
vẫn giữ lại cái mát lành đầy sức mạnh
vẫn long lanh bình thản trƣớc vầng dƣơng
trong mờ mịt mƣa dăng tôi trở lại mùa màng
mà tiếng nói chúng ta là hạt giống
không ai dám đùa với niềm hy vọng
thao thức trên bàn tay ngƣời thợ gieo trồng
ta phải đâu kẻ há miệng chờ sung
nhƣng con đƣờng đến trái chín
chƣa bao giờ đơn giản
và tôi biết
những tƣợng đài vội vàng những vinh quang dễ dãi
thật xa lạ với ngƣời tù thuở ấy