truong ca tuyen tap - page 17

16
có tiếng gì cất lên có tiếng gì vụt tắt
cây ngã ngang lấp lối
một mình em giữa lặng ngắt rừng già
bấy giờ em bé giao liên vừa vạch lối đi vừa khe khẽ hát
bài ca những cánh rừng miền Đông
nơi chúng mình đã sống nhiều năm
đẩy lùi từng mảng tối
dứt phăng những dây leo ma quái
nâng niu từng vệt nắng xanh
bài ca và ngọn lửa
tôi đi giữa bàn tay hơi thở bạn đƣờng
không phải bó đuốc một trái tim riêng lẻ
dắt ta qua rừng đêm
những đớn đau mơ ƣớc hy sinh
không của riêng một trái tim nào nữa
bài ca và ngọn lửa
tôi đi trong ánh sáng mọi ngƣời
cuối rừng khuya tiếng đập cánh nặng nề
giữa hai bờ những đám mây sũng nƣớc
ba tiếng quốc kêu báo yên
trƣớc lệnh vƣợt sông tôi có ở đây một khoảng đời mình
phút chờ đợi không lời không ý nghĩ
những động tác quen những tín hiệu quen
cỏ dƣới bàn chân mọc lại bao lần
ngỡ rồi quên... cái bờ lau đêm ấy
bè lục bình trôi ngang bất chợt
lúc tàu soi rà lƣợn trên đầu
ép vào ngực tôi con sóng đen hào hển
1...,7,8,9,10,11,12,13,14,15,16 18,19,20,21,22,23,24,25,26,27,...239
Powered by FlippingBook