8
dõi theo từng bƣớc anh đi
tình yêu em hóa thành cây lá đỏ
suốt bốn mùa cháy hoài ngọn lửa...
KHÚC NĂM
một mai... một mai... câu hát đi qua ngoắt ngoéo những đƣờng
rừng
chỉ thấy trƣớc chừng mƣơi thƣớc
mùi lá mục dịu dàng mùi hoa gay gắt
mùi trống không những hố bom
ngƣời ta không thể chọn để đƣợc sinh ra
nhƣng chúng tôi đã chọn cánh rừng phút giây năm tháng ấy
gió ào ã trên đầu lá thầm vỡ dƣới chân
câu chuyện mƣời phút nghỉ trùm lên đất nƣớc
dòng sông bữa cơm canh chua mắm tép dƣa cà
mái nhà mẹ cơn giông mùa lũ
chúng ta không thể nào sống nô lệ
không cho phép tên giặc nào đạp trên đất phù sa
đồng bằng ơi bầu trời mùi vỏ chanh
ai chẳng muốn một lần
đi tràn trề bình yên dƣới nắng
cho gió mát lùa tận cùng chân tóc
lòng bâng quơ câu hát cũng bâng quơ
chúng tôi uống nƣớc suối ăn lƣơng khô
miếng đƣờng nhỏ chia ba trên đỉnh dốc
phía lối mòn cắt giữa mùa xuân
ve đột ngột đồng ca lúc sáu giờ chiều
lệnh hành quân từ khoảng rừng mắc võng
những gƣơng mặt đong đầy mƣa nắng
gió lào suối lũ Trƣờng Sơn
dễ san sẻ cho nhau những lo nghĩ tâm tình