26
và phút chốc túp lều bừng ấm lại
mẹ cời than đƣa củ khoai cho con
rồi chép miệng: ƣớc trời cho mẹ sống
ngày giặc tan tụi bay về thăm nhà khỏi lặn lội đêm hôm
phải thƣơng lắm mới đi làm cách mạng
phải thƣơng nhiều hơn mới giữ nổi lòng tin
nhƣng phải thƣơng đến tận cùng đớn đau mới làm ngƣời mẹ
bao nếp nhăn trên vầng trán dõi nhìn
những mạch nƣớc chảy ngầm qua năm tháng
mắt con tìm chỉ gặp suối gặp sông
khi sóng lớn chỉ biết là sóng lớn
lúc mặt nƣớc yên chỉ thấy vẻ yên bình
con quí một chồi non mẹ dƣỡng hết cánh rừng
nhà nghèo chật những chổi cùn rế rách
mẹ vun vén xếp chung cùng tinh chất
chẳng bao giờ mẹ để hạt cơm rơi
không một hạt cơm vô ích ở trên đời
chính mẹ đẻ anh hùng và truyền thuyết
từ túp lều lợp lá lợp tranh
cắt cuống nhau bằng lƣỡi liềm
bàn chân thô quanh năm bùn lấm
chƣa một lần ƣớm qua sử sách
tập con bƣớc vịn vào ca dao tục ngữ
dù uống nƣớc đâu lòng vẫn nhớ nguồn
thƣơng từ cái kiến con ong