35
đêm bức bối là đêm kề cơn bão
công sự con đào dƣới gốc me kia
ngay đám ruộng nhà ta
hƣơng lúa thơm những linh hồn trung nghĩa
nỗi đau đớn tự hào nung đốt lòng cha
bao đêm dài thức trắng
mái tóc bạc và ly rƣợu đắng
mặt trận sẽ bùng lên từ mỗi ngôi nhà
từ mỗi góc vƣờn chúng con xả đạn
trong ánh đuốc đỏ rần căm giận
chính đây là trận đánh của đời cha!
GƢƠNG MẶT ĐỊA HÌNH
giá ta đƣợc một ngƣời hát rong
đi lang thang qua xóm ấp thị thành
kể về địa hình những năm tháng ấy
từ vuông vƣờn bỏ không
từ lùm gai mắc cỡ
một nền nhà giấu hầm sâu dƣới đó
từ đám dừa nƣớc ken giữa sình lầy
mọc lên những bảng “tử địa”
những hàng rào rấp lá rấp cây
những lối đi lờ mờ cỏ phủ
ai đầu tiên cất tiếng gọi: địa hình