truong ca tuyen tap - page 62

61
mẹ tôi khóc hết nƣớc mắt
nhƣng mẹ vẫn không ngờ
tôi trao cho họ đứa con trai tốt
họ đã biến nó thành kẻ giết người
làm sao ngờ đƣợc, mẹ ơi
sự lặng im của mẹ
lúc chúng tôi bán mình cho quỷ
sao mẹ chẳng thét “không!”
lúc họ lùa chúng tôi
xuống tàu sang Việt Nam
sao mẹ chẳng thét “không!”
mẹ đã đổi sự lặng im bằng bao nhiêu ân hận
giờ chúng tôi trở về lạc lõng
nƣớc Mỹ cố quên thật nhanh
những ấn tƣợng hãi hùng
một thế hệ thanh niên
từng đƣợc ngợi ca xƣng tụng
bỗng bị ra rìa ngay giữa quê hƣơng…”
NHỮNG NGƯỜI DU KÍCH
anh mở mắt trống trơn vùng cát
nắng đổ lửa trời cao quay quắt
làng cũ đâu
những đƣờng dừa mát xanh
1...,52,53,54,55,56,57,58,59,60,61 63,64,65,66,67,68,69,70,71,72,...239
Powered by FlippingBook