51
sữa của biển mùi hoi nồng âu yếm
tay em mở muôn ngàn trang sóng
“
cát dàng dàng...
” anh là cát của em thôi
chim biển kêu giọng kim xé ngang trời
tôi chƣa biết có nơi nào trên trái đất
ánh mặt ngƣời lại dịu mát nhƣ nơi đây
củ khoai lang vùng cát ngọt lừ
tôi ăn nhƣ ngƣời ốm thèm trả bữa
em cƣời khẽ phía sau rào bông bụt
trời trở nam chắc lắm cá chuồn
bà tỉ tê vá lƣới ngoài sân
gió nhí nhảnh luồn qua từng mắt lƣới
bàn tay bà chứa bao nhiêu tiếng nói
hàng trăm cơn bão hàng ngàn đêm động biển
bàn tay thắp sáng lửa chài
khỏa cát trên mồ con mồ cháu
giữ lại những gì không thể mất
bà ngồi đó giữa con và biển
bàn tay vá lành những mảnh đời riêng
những dòng sông tụ về cả nơi này
em thƣơng anh mà không sao nói đƣợc
em thƣơng những con suối trên rừng dồn cạn nƣớc
cho những dòng sông chảy đến tận cùng
cho anh về với em một buổi sáng thƣờng
đi kéo lƣới và đi gánh cá
nói chuyện lợp nhà trồng lại hàng dƣơng
hoa muống biển tím lúc mình xúc động
anh muốn kêu ngƣợc tiếng hò reo của sóng
phút này đây anh là của biển rồi
chúng mình là của nhau ấm áp dƣới mặt trời
ta đã sống nhƣ cây xƣơng rồng trên cát