truong ca tuyen tap - page 49

48
cho thuốc khai quang theo kinh rạch trôi ra ngoài sông cái
cho miểng pháo miểng bom hóa thành sét rỉ
cho những vuông vƣờn lên da non
cho con thấy màu xanh trong mắt mẹ
nơi khu rừng đã mất
sau bƣớc chân voi đột ngột hiện dòng sông
giọng ai nghe chầm chậm
bài ca ngƣời hát rong
và cứ thế nhân dân thƣờng ít nói
nhƣ mẹ tôi lặng lẽ suốt đời
và cứ thế nhân dân cao vòi vọi
hơn cả những ngôi sao cô độc giữa trời
mãi mãi sống còn hỡi nhân dân tôi
ngƣời mãnh liệt hơn cả ngàn truyền thuyết
dẫu ai đƣợc ngàn lần tái sinh cũng không sao hiểu hết
tấm lƣng trần kia mang nặng những gì
khi các thần tiên đã an nghỉ tận trời
nhân dân tôi khởi lên tự phù sa vất vả
từ điệu múa hồn nhiên trên vách đá
Ngƣời mang gƣơm đi mở nƣớc đến bây giờ
có một đêm trong địa hình chật chội
vừa qua cuộc chống càn
Tám Hùng loay hoay căng lại dây đàn
chúng tôi ngồi quanh ngọn đèn vặn nhỏ
lúc điệu lý ngân lên sẽ sàng ngọn gió
những vòm cây bất chợt sững ngƣời
tôi nghe máu rần rần chuyển dƣới làn da
ngọn đèn nhỏ nhòe đi rồi sáng lại
không ai nói làm sao mà nói
1...,39,40,41,42,43,44,45,46,47,48 50,51,52,53,54,55,56,57,58,59,...239
Powered by FlippingBook