50
TỚI BIỂN
“
ngó ra thấy cát dàng dàng
cát bao nhiêu hạt dạ em thương chàng bấy nhiêu
”
(ca dao)
giờ anh về tới biển
ngọn sóng gào từ xa bỗng phủ trắng chân mình
anh ngấm muối toàn thân
anh dầm trong gió dầm trong nắng
câu ca dao vị mùa thu đầm đậm
những con còng vẽ ngoằn ngèo trên cát
những dấu hiệu hồn nhiên gởi đến bầu trời
thân hình em trong sáng tựa đất đai
nơi thu hút màu xanh và ngọn lửa
làn da mặn gọi những cánh buồm về thở
giọng nói nặng trầm trong đêm cát ầm vang
anh đã đi qua heo hút những buôn làng
trẻ con khát muối hơn chúng mình khát nƣớc
những ngƣời già trong buổi chiều tắt lửa
bàn tay khô gầy vốc từng nắm tàn tro
mắt họ nhìn xói qua những dãy núi mây mù
biển ơi biển ơi biển ơi!
với những ngƣời đói muối biển chỉ là muối trắng
họ liếm vành môi khô nhạt đắng
lƣỡi khát thèm tƣởng uống cạn một đại dƣơng
bây giờ trên ngực anh muối trắng đọng thành dòng