235
“nhiều tháng năm em bấm đốt ngón tay
những ngón tay em tôi sẵn sàng chịu mất
qua tầng cây em ơi qua tầng cây
thì trái tim sẽ bù cho đôi mắt”
nhƣng ai trả những ngón tay này cho em ?
mắt mờ dần vì cây rừng che khuất
ai đền bù
ai giải toả ?
trái tim là trái tim đôi mắt là đôi mắt
làm sao đổi làm sao bù
còn một Trƣờng Sơn khác
bấy giờ anh chƣa biết
một Trƣờng Sơn khốc liệt
những đêm khuya vò võ một mình
một Trƣờng Sơn lặn vào nỗi nhớ mùi mồ hôi đã tắt
một Trƣờng Sơn u uất
trắng toát thời con gái
15 phút sau
“
em không phải sinh ra để đợi chờ
những buổi chiều thứ 7 nhìn người ta có đôi dắt tay nhau đi dạo
em ứa nước mắt
em có mong gì nhiều đâu chẳng mong giàu sang vẻ vang quyền lực
chỉ mong có anh bên cạnh những lúc như lúc này
nào em dám mong dám đòi hỏi chi nhiều
”
những cô gái hồi ấy viết nhật ký
nhƣ thủ dâm
cứ mỗi đêm họ lại vƣợt Trƣờng Sơn
cứ mỗi đêm đá tai mèo mọc trong ngực
không phải ai cũng có cối xay có lúa mang ra xay
cho toát mồ hôi giải ẩn ức
những giấc mơ nhƣng nhức
tỉnh dậy không nhớ rõ cái gì
chỉ nghe một khoảng rỗng